Chủ Nhật, 12 tháng 12, 2010

Gửi anh yêu ngàn lời xin lỗi

Share/Save/Bookmark
Em thấy mình thật xấu hổ với tình yêu ấy. Em yêu anh mà lại bỏ anh, đồng ý yêu người khác. Em tìm mọi lý do để chia tay, em chuyển chỗ làm, chuyển chỗ trọ, em tắt máy, thay số để anh không tìm được em. Em đồng ý yêu người khác để quên anh đi.

From: sinhvienngheo vov
Sent: Friday, December 10, 2010 4:51 PM

Thời gian trôi thật nhanh, mới ngày nào còn hờn giận với một người cứ hay trêu trọc em, thế mà nay anh đã yêu em được hơn 5 năm rồi. Chúng mình từng yêu nhau, cùng hứa với nhau sẽ bên nhau mãi mãi, sẽ cùng chăm sóc những đứa con ngoan, giờ thì chỉ có anh yêu em, trọn vẹn tình yêu của mình anh đã dành cho em. Anh nói cả đời này anh chỉ yêu mình em thôi, anh sẽ còn cố gắng hơn nữa vì muốn em nhìn thấy anh thành công, anh sống mà không thể thiếu em.

Em không thích nghe những lời nói hoa mỹ, những lời ong bướm và mật ngọt. Nhưng em biết những gì anh nói với em là chân thành, là tấm lòng và tình yêu vô bờ anh dành cho em. Tất cả việc làm, hành động, suy nghĩ anh đều vì em. Em rất cảm ơn vì duyên số đã cho em gặp anh, trao anh cho em để em cảm nhận được tình yêu anh mãnh liệt đến nhường ấy. Nhưng em cũng lại nghĩ đến duyên số, đã cho em gặp anh, yêu anh và được anh yêu đến nhường ấy mà em lại…

Anh biết không, em thấy mình thật xấu hổ với tình yêu ấy. Em yêu anh mà lại bỏ anh, đồng ý yêu người khác. Em tìm mọi lý do để chia tay, em chuyển chỗ làm, chuyển chỗ trọ, em tắt máy, thay số để anh không tìm được em. Em đồng ý yêu người khác để quên anh đi. Em không muốn về nhà anh để đi chợ phiên, ba ngày mới có được một phiên chợ, đồng nghĩa với việc ba ngày mới có được bữa thịt, bữa cá cho đúng khẩu vị.

Nếu không thì phải mua thịt nhiều hơn bình thường, mà là thịt ba chỉ xấu cho rẻ, để kho mặn, kho với muối hột to, và để ăn được nhiều ngày. Em không muốn về nhà anh để ra bãi đất lâu ngày không cày xới, hái những loại rau không gọi được tên về luộc. Em không muốn về nhà anh để nghe các dì anh nói rằng gái thành thị không sống được ở nông thôn đâu, chúng tôi không chiều được gái thành thị đâu.

Đã mấy lần về nhà anh, đã biết cuộc sống gia đình anh rất bình thường và đã tự an ủi để chấp nhận rằng em yêu anh chứ không yêu các dì anh. Rằng dù anh giàu có hơn thì em và anh sẽ xây dựng cuộc sống trên chính đôi tay của mình. Nhưng đến phút em nói sẽ không yêu anh nữa, có nghĩa em đã quá mệt mỏi vì sự vật lộn của anh với cuộc sống gia đình, với chính bản thân anh. Em thấy tủi thân, đôi lúc em tự hỏi tại sao em yêu anh nhiều đến thế.

Em bỏ ngoài tai bao lời tán tỉnh của những anh chàng điều kiện hơn anh, để cũng đi làm thêm giúp anh đỡ hơn về vật chất, để yêu anh bốn năm mà không đòi hỏi anh một bông hoa hay món quà. Em chắt chiu tiền mua quần áo, đưa anh tiền cho kỳ thi tốt nghiệp của anh, để ăn mặc cũng thật giản dị cho phù hợp hơn khi đi với anh. Năm yêu anh em 19 tuổi, đến khi chỉ còn mình anh với tình yêu cho em, em đã 24 tuổi rồi.

Giờ này em đang đọc tin nhắn của người ấy gửi cho em, người ấy đi công tác một tuần, để tháng tới nghỉ chuẩn bị cho đám cưới của chúng em, nhưng trong lòng lại nghĩ đến anh. Vì dạy học ở nhà và xa em, vì không đủ điều kiện để gửi cho em một món quà nhân dịp 4 năm mình yêu nhau, anh đã lên đây để tìm cơ hội khác cho mình. Một năm rồi anh đi dạy, miệt mài học thêm và làm thêm, quyết không để em khổ, nhưng em giờ không còn là người yêu bé nhỏ của anh nữa rồi.

Anh bảo “anh không để em lấy người khác đâu, anh bảo anh sẽ đến tận nhà cướp dâu đấy, dù không được thì trọn đời này anh sẽ chỉ yêu mình em thôi, anh sẽ chờ em đấy”. Nhưng như thế thì rồi sao nữa anh, em đã làm anh khổ và chỉ mình anh thôi. Anh hãy phấn đấu vì chính anh, vì cuộc sống sau này của anh, anh nhé. Xin lỗi anh vì em không thể yêu anh thêm được nữa, xin lỗi anh vì tất cả, tình yêu này em sẽ giấu trong tim. Read mail make money. Guide:hotro79@yahoo.com payingptr.com

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét